Thứ Sáu, 18 tháng 2, 2011

Điều mà nhân dân Iran nên học từ người anh em Ai Cập

- Trích Tehranbureau; New York -

Điều vừa diễn ra tại Ai Cập là một bài học quý giá cho phong trào dân chủ ở Iran, phong trào Xanh. Cả hai quốc gia đều có nhiều điểm chung. Tỉ lệ người nghèo rất cao, khoảng 50 % ở Ai Cập, còn con số này ở Iran là vào khoảng gần 40 %. Lực lượng thanh niên thất nghiệp là nòng cốt của đoàn người biểu tình. Chỉ khác lại tại Ai Cập, những người nghèo nhất là những ngưới chống đối chính quyền Mubarak mạnh mẽ nhất. Thì tại Iran, chính phủ của tổng thống Mahmoud Ahmadinejad lại đang dựa vào đó làm đồng minh tin cậy của mình. Nhưng việc chính quyền Iran vừa có quyết địch cắt bỏ một loạt trợ cấp xã hỗi có khả năng sẽ làm thay đổi điều này.

Iran cũng giống Ai Cập ở điểm họ có một phe đối lập thực sự. Họ không thể nói là các phong trào đối lập của mình không có tổ chức. Mir Hossein Moussavi, Tiến sĩ Zahra Rahnavard, Mehdi Karroubi hay cựu tổng thống Mohammad Khatami là những chính trị gia thực thụ. Vậy đội ngũ lãnh đạo cũng không phải là điểm yếu của phong trào đòi dân chủ của Iran.


Nhân dân cả hai quốc gia đều phải xuống đường để đòi hỏi dân chủ, vì các cuộc tổng tuyển cử ở cả hai nước từ lâu đã không còn tồn tại theo đúng nghĩa nữa. Đảng Dân chủ Quốc gia của cựu tổng thống Mubarak luôn thắng cử do ngăn cấm tất cả các phong trào đối lập khác được quyền tham gia và giới thiệu ứng cử viên. Còn tại Iran thì gian lận trong bầu cử không phải là một điều lạ.

Vậy, rút ra bài học từ Ai Cập và Tunisia. Nhân dân Iran phải thấy rằng, cái mà họ thiếu, chỉ là chưa bao giờ họ liên kết được với tầng lớp dân nghèo, lực lượng luôn là nòng cốt trong mọi cuộc cách mạng.

Muhammad Sahimi

Các bài liên quan:

Không có nhận xét nào: