Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

Tờ báo điện tử của CIA

- Trích The Wall Street Journal; New York -

Cơ quan tình báo Hoa Kỳ hàng ngày dịch ra tiếng Anh và đăng tải hàng nghìn bài viết từ các báo cũng như các blog nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới.


Giả sử sau khi cách mạng Ai Cập thành công, bạn muốn biết báo chí Ai Cập sau khi thoát được kiểm duyệt viết những gì, nhưng bạn lại không biết tiếng Ả-rập. Nếu bạn rơi vào trường hợp này, có thể bạn sẽ quan tâm tới trang World News Connection (WNC). Đây là trang tin có khối lượng nội dung đồ sộ nhất nước Mỹ, nhưng nghịch lý là rất ít người biết tới nó. Thông qua WNC, bạn có thể đọc bằng tiếng Anh nội dung của 1750 nguồn tin khác nhau (báo viết, chương trình truyền hình, chương trình radio, blog vv.) từ 130 quốc gia. Việc dịch thuật được thực hiện bởi các dịch giả thực thụ chứ không phải là dịch máy. Chi phí để duy trì một trang thông tin như vậy phải là vô cùng lớn, nhưng ngân sách để hoạt động WNC là tối mật vì nó nằm trong nguồn ngân sách của CIA.

John Hounsell được giao nhiệm vụ kinh doanh khối lượng thông tin này tới công chúng. Anh là việc ở Virginia, trong một cục thuộc bộ Thương mại Hoa Kỳ có nguồn kinh phí tự trang trải thông qua việc kinh doanh những mảng thông tin mà các cơ quan của chính phủ Hoa Kỳ đã thu thập. Bộ Thương mại Hoa Kỳ xem xét xem trong các báo cáo của CIA có tin gì có thể bán lại cho công chúng thông qua mạng WNC.

Bộ Thương mại tiếp nhận nguồn tin miễn phí từ phía CIA nhưng kết quả kinh doanh của WNC vẫn còn khá tệ: với doanh thu năm ngoái vào khoảng 500.000 USD cho 2.5 triệu lượt đọc. Nhưng John Hounsell đang hy vọng tình hình sẽ có những biến chuyển mới, khi WNC vừa ký liên doanh với ProQuest, một công cụ tìm kiếm cho phép hàng ngàn mạng máy tính ở các thư viện và doanh nghiệp có thể truy cập vào WNC. (Hiện nay, với các cá nhân, phí truy cập vào World News Connection mỗi năm là vào khoảng 300 USD hay 4 dollar cho mỗi lần sử dụng dịch vụ).


Nguồn thông tin của WNC do trung tâm Open Source Center (OSC) thuộc CIA sản xuất. Trang tin của OSC là tuyệt mật nhưng John Hounsell đã cho tôi thấy qua màn hình máy tính của anh nó trông như thế nào. Ở đấy tôi thấy các kênh truyền hình nước ngoài có phụ đề tiếng Anh được phát trên streaming vv.

Cách duy nhất để tiếp cận nguồn thông tin của OSC sản xuất là thông qua WNC. Hàng tháng CIA chuyển cho WNC 40.OOO bài viết mà họ không cho là tuyệt mật. Chúng tôi không biết CIA giữ lại gì cho mình và cái gì được phép chuyển qua WNC.

Nhưng ta tự hỏi tại sao WNC lại thu phí. Câu trả lời là họ dùng số tiền này để trả tiền tác quyền. Nếu CIA không trả đồng nào với nội dung họ dịch rồi gửi đi các cơ quan chính phủ Hoa Kỳ, thì WNC khi muốn kinh doanh những nội dung này phải trả tiền bản quyền cho các tác giả. John Hounsell đã học câu "có ai nói được tiếng Anh không" bằng nhiều thứ tiếng và hàng ngày giành nhiều thời gian viết mail cho các đối tác xem họ có đồng ý phát hành tin tại WNC hay không. Nếu các nguồn tin từ chối, WNC phải gỡ bỏ thông tin.

Nhưng cũng có một ngoại lệ, WNC không bao giờ trả tiền cho các "kẻ thù của nước Mỹ". Ví dụ như để có thể tiếp tục đăng tải bài phát biểu mới nhất của Kahdafi, Hohn Hounsell đã không ghi tên tác giả.

Barry Newman

Link:

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

Hun Manet - Nhà lãnh đạo Campuchia tương lai

- Trích Bangkok Post; Bangkok -

Với người Thái, Hun Manet không phải ai xa lạ. Đây chính là vị tướng trẻ chỉ huy lực lượng Campuchia trong chiến dịch tranh chấp đền Preah Vihear vào hồi tháng 2 vừa rồi. Ai cũng biết một điều đặc biệt thêm nữa ở Hun Manet, rằng anh chính là con trai ruột của thủ tướng Hun Sen [người đứng đầu chính phủ Campuchia từ năm 1985]. Cơ quan tình báo của quân đội Thái đã bắt đầu để ý tới Hun Manet từ khi anh theo học Học viện quân sự danh giá West Point tại Hoa Kỳ. Cha anh cũng có qua Mỹ dự lễ trao bằng. Từ đó, toàn bộ các chuyên gia đánh giá, Hun Sen có tham vọng một ngày sẽ đặt con trai mình vào vị trí chỉ huy lực lượng quốc phòng Campuchia, và xa hơn nữa, sẽ thay thế mình điều hành đất nước.

Bước đầu tiên khi bất chấp nhiều luồng dư luận, Hun Sen đã gắn quân hàm tướng hai sao cho Manet, đặt anh vào vị trí phó tư lệnh lực lượng an ninh của Phủ thủ tướng. Các sĩ quan Thái Lan đã nhận thấy Hun Sen đang dùng con trai mình như tùy viên liên lạc với Washington. Hoa Kỳ đã tăng viện trợ quân sự cho Campuchia, đồng thời giúp quốc gia này công tác đào tạo và huấn luyện cho một số đơn vị.


Sau khi tốt nghiệp West Point, Hun Manet sang Anh học kinh tế. Tại đây, anh có giao du với nhiều sinh viên và sĩ quan Thái cũng đang học tập tại đảo quốc sương mù. Các mối quan hệ ở Thái của anh được mở rộng khi anh tham dự nhiều hội thảo quân sự cũng như nhiều lần qua Bangkok. "Dù anh ta là con thủ tướng, Hun Manet là một người dễ gần và rất biết sống", một sĩ quan Thái Lan nhận xét. "Chúng ta đều biết rằng một ngày Hun Manet sẽ trở thành Thủ tướng Campuchia. Hun Sen yêu cậu ta, luôn lắng nghe các ý kiến của cậu và luôn bảo ban cậu khi có thể."

Trong quân đội Thái, mọi người đều phát biểu rằng không phải ngẫu nhiên khi Hun Sen quyết định cho Hun Manet chỉ huy chiến dịch vừa rồi. "Nó sẽ giúp uy tín của cậu ta trong toàn quân cũng như trong lòng nhân dân Campuchia được nâng cao", một sĩ quan khác trong quân đội Thái bình luận. Nó sẽ khiến Hun Manet giống như bao vị anh hùng Khờ me trong các sách giáo khoa lịch sử đã anh dũng chống lại quân xâm lược Xiêm. Nhưng ngay khi tình hình lắng dịu, tướng Hun Manet lại vào vai người đàm phán khéo léo. Cậu ta thường xuyên tiếp xúc với tướng Prayuth Chan-ocha, Tổng tham mưu trưởng quân đội Thái, cũng như tướng Thawatchai Samutsakhon, tư lệnh quân đoàn hai. Vì vậy một thỏa thuận giữa bộ chỉ huy hai bên đã được nhanh chóng ký kết.

Tại biện giới, tình hình đã tạm thời lắng xuống, dù quân đội hai bên vẫn đang được đặt trong tình trạng báo động thường trực. Nhưng kết quả dù sẽ thế nào, thì Hun Manet hiện tại đã trở thành một người anh hùng trong lòng dân tộc của anh ta.

Các bài liên quan:

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

Canada - Trường đại học hoàn trả lại học phí nếu sinh viên ra trường không kiếm được việc

- Trích Maclean's; Toronto -

Một số đại học Canada cam kết hoàn trả lại tiền học phí nếu sinh viên ra trường không kiếm được việc làm.


Carlie Deneiko, một cô gái 20 tuổi hiện đang học ngành sư phạm tại trường đại học Regina, Saskatchewan không lo lắng lắm cho tương lai của mình: chương trình đào tạo của cô là một trong 355 chương trình tham gia dự án UR Guarantee, một ý tưởng của đại học Regina đảm bảo cho sinh viên kiếm được một việc làm, theo đúng chuyên ngành mà họ được đào tạo, trong vòng 6 tháng sau khi tốt nghiệp. Nếu không vậy, trường sẽ đào tạo sinh viên miễn phí thêm một văn bằng hai trong thời gian một năm sau đó.

Kể từ khi được áp dụng từ tháng 9 năm 2010, dự án UR Guarantee đã có những kết quả đầu tiên. Regina cũng không phải là trường đại học duy nhất muốn đảm bảo cho sinh viên một công việc khi ra trường: Saint-Anne, một đại học nhỏ tại Church Point, New Scotland, còn tiến xa hơn. Trường cam kết hoàn trả lại toàn bộ học phí cho sinh viên ngành thương mại nếu họ không kiếm được việc 4 tháng sau khi ra trường.

Tuy nhiên, còn rất nhiều nơi không bao giờ điều tra xem sinh viên của họ sau khi tốt nghiệp hiện tại đang làm gì, có kiếm được một công việc đúng chuyên ngành của mình hay không. "Trong khi điều này là tối quan trọng", Indira Samarasekera, hiệu trưởng đại học Alberta chia sẻ: "Nếu sinh viên của bạn không kiếm được việc, có nghĩa là các nhà tuyển dụng đánh giá họ không đủ năng lực, điều này đồng nghĩa với việc chương trình đào tạo của bạn đang có vấn đề."


Theo thống kê của Hiệp hội các trường đại học và cao đẳng Canada (AUCC), học phí tại Gia-na-đại đã tăng từ trung bình 1900 dollar Canada vào năm 1990 lên 5100 dollar vào năm 2010. Nếu tính tất cả các khoản chi phí khác, 4 năm học đại học thường tốn khoảng 80.000 dollar Canada. "Đây là một khoản đầu tư lớn mà các gia đình cần đảm bảo rằng có thể thu hồi" - Robert Campbell, hiệu trưởng trường Mount Allison ở Sackville (New Brunswick), nhận xét.

Lương của một người có bằng tốt nghiệp đại học cao hơn khoảng 75 % so với những người chỉ tốt nghiệp phổ thông. Từ năm 1999 đến năm 2009, số lượng công việc giành cho họ tăng từ 1,9 triệu việc làm lên 4,2 triệu vị trí. Trong khi trào lưu ngược lại với những người chỉ tốt nghiệp phổ thông hoặc không bằng cấp.

Còn trường Ryerson tại Toronto luôn kiểm soát lượng sinh viên đầu vào theo thực tế của thi trường lao động. Sheldon Levy, hiệu trưởng của trường chia sẻ: "Như với ngành báo chí, chúng tôi có rất nhiều thí sinh xin học. Nhưng nhìn vào thị trường lao động đang có rất ít đầu ra, chúng tôi quyết định không tăng số lượng chỉ tiêu mà chỉ tập trung nâng cấp chất lượng chương trình học."

Tuy nhiên, không phải ai cũng nghĩ nền giáo dục phải lệ thuộc vào thị trường lao động: "Nhiệm vụ của giáo dục, là đào tạo nên những cá nhân có cái đầu biết độc lập suy nghĩ, để có thể xoay sở trong mọi trường hợp", đó là quan điểm của trường King's College tại Hallifax. Sinh viên năm nhất của trường vẫn học Platon, Dante hay saint Augustin. "Và sẽ kinh ngạc với nhiều người khi biết rằng, sinh viên chúng tôi khi tốt nghiệp xoay xở không quá tệ." - thầy Daniel Brandes của trưởng tự hào thông báo.

Kate Lunau